Triều Âm

KHOẢNG XA

Lấp làm sao khoảng trống đã thừa
Giang tay rộng đo chiều xa hai đứa
Đêm mùa xuân mặt trăng như đổ lửa
Đốt trời mơ cháy cánh cửa thiên đàng.

 
Giữa bão tố hồn quỳ giữa nhân gian
Nghe thịnh nộ vụt lên đời ngang dọc
Từng nhát đau quật vào tim tóe máu
Bóc trụi trần giọt nước mắt không nhau.

 
Khúc nhạc mơ như chìm vào vô vọng
Loãng giữa đời một khoảng trống giang xa
Chân cứ bước để ta gặp chính ta
Bước sa lầy bên miền trôi vọng tưởng.

 
Hồn gục xuống bên mùa xuân giao hưởng
Nốt nhạc chiều vang ngất ngưỡng xa xăm
Để đêm đen chùng xuống nốt thật trầm
Mộng mơ cháy lời trăm năm đánh mất.

 
Triều Âm
16.02.2008

Được bạn: vdn 19.2.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "KHOẢNG XA"